TÌNH HUỐNG PHÁP LUẬT TÌNH HUỐNG PHÁP LUẬT

Câu chuyện chó thả rông
Publish date 16/10/2024 | 15:18  | Lượt xem: 14

Vào một buổi tối của mùa hè oi ả, trong xóm các tầng lớp gồm già trẻ gái trai trong cụm ngồi hưởng những cơn gió mát đầu xóm, tiếng lô đùa của các trẻ nhỏ, tiếng nói cười của các cháu thanh niên tạo một vùng quê đầm ấm thanh bình.

Bỗng nhiên có tiếng xô sát từ trong ngõ vọng ra làm mất đi sự vui vẻ của xóm làng đó là câu chuyện đã xẩy ra sau đây “Chó thả rông cắn hai bà hàng xóm”.

Trong một con ngõ 84 có sáu hộ gia đình đang sinh sống, họ sống rất tình cảm với nhau. Gia đình bà Giang Thị Nga nhà ở đầu ngõ có nuôi một con chó trông nhà, ban ngày gia đình bà Nga luôn nhốt trong chuồng. Hôm đó vào hồi 19 giờ gia đình thả cho ra để cho ăn cơm đúng lúc đó bà Bùi Thị Đức và bà Đinh Thị Xuân hàng xóm rủ nhau sang nhà hàng xóm chơi khi đi qua cổng bà Nga không may bị chó xông ra cắn hai bà vào chân gây chảy máu.

Khi sự việc sẩy ra bà Nga đã nhìn thấy chó của gia đình bà đã cắn hai bà đều chảy máu, nhưng bà Nga mặc kệ không có trách nhiệm băng bó, hỏi han. Hôm sau bà Bùi Đức và bà Đinh Thị Xuân đã đến nhà bà Nga để ý kiến là chúng tôi đi tiêm phòng dại và đề nghị tiêm hết bao nhiêu tiền gia đình bà Nga  phải thanh toán và được bà Nga trả lời chó nhà tôi không ốm, không đau, không bị dại cần gì phải đi tiêm phòng, nếu các bà đi tiêm thì mặc kệ các bà tôi không có tiền mà trả đâu nhé.

Ngay sau đó bà Đức và bà Xuân rất bức xúc và tự đạp xe đến Trung tâm y tế huyện Đan Phượng để tiêm phòng, tổng đợt tiêm phòng chi phí mỗi bà hết 2.015.000 đồng.

Sau đợt tiêm hai bà đa xin lại toàn bộ hóa đơn của đơn vị phòng dịch đem về và cùng nhau mang hóa đơn đến nhà bà Nga để gia đình bà Nga hỗ trợ, nhưng bà Nga không chấp nhận lời đề nghị của hai bà và trả lời không hỗ trợ một đồng nào cả.

Vì vậy bà Đức và bà Xuân đã gửi đơn đến Tổ hòa giải số 2 để nhờ tổ chức hòa giải. Sau khi nhận đơn Tổ hòa giải đã tổ chức họp để xem xét nội dung đơn và phân tích thống nhất hướng hòa giải. Tổ hòa giải nhận định là sự việc sẩy ra nếu không được hòa giải ngay sẽ gây mất tình đoàn kết hàng xóm láng giềng ảnh hưởng đến an ninh thôn xóm.

Tổ hòa giải đã đến trực tiếp gặp gỡ trực tiếp để nghe trình bày của hai bên sau đó thống nhất tổ chức hòa giải. Tổ hòa giải đã mời bà Nga là chủ nuôi chó và bà Đức, bà Xuân đến nhà văn hóa của cụm để tổ chức hòa giải.

Sau khi nghe ý kiến của bà Đức, bà Xuân bị chó cắn nêu rõ các bà đi ngoài cổng không vào nhà bà Nga mà chó ra cắn và chủ nhà không hỏi han mà có những lời súc phạm. Vậy chúng tôi rất lo sợ đến tính mạng và phải đi tiêm phòng dại vừa mất tiền vừa ảnh hưởng đén sức khỏe, vừa mất thời gian chỉ mong bà Nga hỗ trợ hai chúng tôi ít nhiều về số tiền nhưng bà Nga không đồng ý.

Tổ hòa giải nghe ý kiến của bà Đức và bà Xuân, tổ hòa giải xin ý kiến của bà Nga.

Bà Nga có thái độ cương quyết chó khỏe, không sao, không bồi thường. Sau đó các thành viên phân tích rõ để bà Nga bớt căng thẳng và nhận rõ trách nhiệm của mình là nuôi chó phải nhốt, khi ra đường là phải đeo rọ mõm phòng cắn người, khi chó cắn người chủ phải có trách nhiệm với người bị cắn và tổ hòa giải giải quyết bà Nga lên giữ tình cảm hàng xóm láng giềng và bồi thường cho bà Đức và bà Xuân số tiền là ½ số tiền hai bà đã đi tiêm là 1.000.000 đồng/1người và đề nghị bà Đức và bà Xuân chấp nhận. Bà Nga ý kiến tôi không đồng ý và chỉ bồi thường 500.000 đồng/1người còn 1.000.000 đồng tôi không có tiền.

Tổ hòa giải lại tiếp tục phân tích hai bên đều phải chịu thiệt hại, bên có chó thì mất tiền, bên bị cắn vừa mất tiền vừa hại sức khỏe và mất thời gian. Sau một thời gian tổ chức hòa giải đã phân tích bà Nga đã hiểu và đồng ý bồi thường cho bà Đức và bà Xuân mỗi bà 1.000.000 đồng.

Tổ hòa giải kết luận và lập biên bản hòa giải thành như sau:

Bà Nga đồng ý hỗ trợ mỗi bà 1.000.000 đồng và trong thời gian 10 ngày bà Nga sẽ gửi tổ hòa giải để tổ hòa giải tổ chức trao trả bà Đức và bà Xuân.

Kết quả sau 08 ngày bà Nga mang tiền đến tổ trưởng tổ hòa giải để bồi thường trả hai bà và có lời xin lỗi bà Đức và bà Xuân mong hai bà thông cảm lúc đó tôi có nóng tính làm cho hai bà không vừa lòng. Tôi rất ân hận về sự cư sử của tôi mong hai bà bỏ qua và bà Nga đã cảm ơn tổ hòa giải đã phân tích để bà hiểu ra.

Sau buổi hòa thành công chúng tôi rất tự hào với công việc, công tác dân vận là thiết thực đem lại hiệu quả cao làm ổn định tình hình trong cộng đồng, gắn kết tình cảm trong gia đình và giảm đơn thư lên UBND xã.

  • Tác giả: Nguyễn Duy Quân
  • Địa chỉ: UBND xã Hạ Mỗ, huyện Đan Phượng, thành phố Hà Nội
  • Số điện thoại: 0986436576